Thứ sáu, 18 Tháng 9 2009 23:57
Hoithanh.com - Khi mong muốn tìm kiếm một giải pháp cho tội lỗi tức là chúng ta nhận thấy rằng con người đang chìm đắm trong tội lỗi và nhu cầu cấp bách của tất cả nhân loại là phải thoát ra khỏi tội lỗi.
Tội lỗi không chỉ thể hiện một cách trực tiếp qua những hành động của con người nhưng nó còn thường trực trong tư tưởng, trong suy nghĩ. Có thể có người nghĩ rằng họ không ở trong tội lỗi vì họ chưa bao giờ đi tù, chưa hề làm ác. Thế nhưng chỉ một việc làm gây tổn thương đến người khác đã là tội, chỉ một suy nghĩ khiến cho lương tâm phải cáo trách, nhắc nhở thì đã sai rồi.
Vậy phải làm thế nào để vượt qua khỏi tội lỗi?
Để tìm ra câu trả lời trên, chúng ta hãy đến với một câu chuyện được thuật lại trong Thánh Kinh. Câu chuyện ấy như sau:
“Hôm ấy vẫn như mọi ngày, Chúa Giê-xu lại cùng với những học trò của mình đi giảng dạy khắp các vùng miền. Những người đến để nghe Ngài giảng lạ lắm, có em bé mới lên ba cũng có những cụ đã trạc thất tuần, thế mà họ vẫn hớn hở từ khắp mọi làng mạc, tụ họp lại để nghe Chúa Giê-xu dạy dỗ.
Chẳng biết từ đâu mà Chúa Giê-xu dạy dỗ những điều thật lạ, thật hay, Ngài dạy họ cách sống, dạy cách làm người. Những người đến nghe Ngài cũng thuộc mọi tầng lớp, giàu có, nghèo có, sang có, hèn có. Có người đến nghe lấy làm thích thú về những gì Ngài dạy dỗ, nhưng cũng có người đến để tìm dịp mà hỏi những câu hỏi hóc búa nhằm bắt lỗi Ngài.
Chúa Giê-xu chẳng hề có một bằng cấp nào nhưng lời Ngài dạy như có quyền, cả đến những vị giáo sư lỗi lạc nơi ấy cũng đến tìm Chúa để được Ngài chia sẻ. Chúa Giê-xu giảng dạy rất hay, Ngài giảng suốt từ sáng đến chiều nhưng Ngài chẳng có gia tài nào hết, cả đến một chỗ ở cố định cũng không. Ngài thường đi đây đi đó để dạy dỗ mọi người, và Ngài thường bảo các học trò của mình rằng: “Con cáo có hang, chim trời có tổ song Thầy chẳng có chỗ gối đầu”. Chúa Giê-xu dạy chỉ vì tình thương với mọi người, Ngài chẳng hề đòi hỏi một chút tiền công nào. Vậy mà hễ thấy ai mệt, ai đói, Ngài lại bảo các học trò mình hãy tìm cách giúp đỡ và cho họ ăn uống.
Lời Ngài dạy khác với những giáo sư của các trường lúc bấy giờ, Chúa dạy đơn giản, dễ hiểu. Trong khi những giáo sư dựa vào sử sách, họ bảo rằng luật từ xưa đến giờ là “mắt đền mắt, răng đền răng” còn Chúa Giê-xu dạy mọi người hãy lấy tình yêu thương mà sống chan hòa với nhau, hễ ai ghét mình, giận mình thì phải biết tha thứ và yêu thương họ, giúp đỡ họ và cố gắng ở trong vị trí họ để hiểu họ. Chúa bảo rằng nếu các con muốn người khác làm điều gì cho mình thì hãy làm điều đó cho họ trước. Chúa dạy một luật mới đó là luật yêu thương, yêu thương là chìa khóa đem đến thành công trong mọi sự…
Vì thế, số người đến để nghe Ngài dạy dỗ mỗi lúc một đông. Mặc dầu không có một căn phòng khang trang rộng rãi nhưng mọi người lại rất trật tự, chăm chú nghe Ngài giảng. Nhưng cũng bởi đó mà Chúa Giê-xu gặp phải nhiều điều rắc rối. Một số đông những giáo sư trong vùng bắt đầu tỏ ra ghen ghét với Ngài, họ nghĩ Ngài “dụ dỗ” học trò của họ, và thế là họ hiệp nhau định tội Ngài “phản luật pháp” rồi tìm mọi cơ hội để hạ nhục Ngài trước mọi người.
Đang trong khi Chúa Giê-xu dạy về “luật yêu thương” thì họ đến trước mặt Ngài và đem theo một người phụ nữ bị bắt trói. Trước sự sững sờ của dân chúng và cái nhìn cay độc của của những người phản đối, Chúa chỉ yên lặng và không nói gì. Thế là họ càng lấn tới, khuôn mặt hằm hở, dõng dạc hỏi mà như ra lệnh: “Thưa Thầy, chúng tôi vừa bắt quả tang người phụ nữ này phạm tội ngoại tình, theo luật cô ta phải bị ném đá cho đến chết, còn Thầy, Thầy nghĩ sao?” – Một cái bẫy đã được giăng ra, nếu Chúa bảo hãy tha cho người phụ nữ ấy, tức là Ngài ngang nhiên chống lại luật pháp, hẳn Ngài sẽ bị bỏ tù. Còn nếu Chúa bảo hãy làm theo lời các ngươi, ném đá cô ấy thì luật yêu thương Ngài dạy ở đâu? – Chúa Giê-xu vẫn im lặng, khuôn mặt Ngài hết sức điềm tĩnh, Ngài vẫn ngồi đó không nói gì. Tưởng như đã làm khó được Chúa, bọn họ vẫn cứ tiếp tục gào thét, đòi Ngài trả lời.
Sau một hồi yên lặng, Chúa Giê-xu đứng dậy – giọng nhẹ nhàng nhưng cũng thật cứng rắn: “Ai trong quý vị cảm thấy mình là người vô tội, hãy ném đá người phụ nữ ấy trước đi.” - Nói rồi Ngài lại ngồi xuống và im lặng - Câu hỏi mà cứ như câu trả lời ấy đã làm bầu không khí thay đổi hẳn, những tiếng ồn ào nhốn nháo lúc nãy giờ đã biến thành một không gian tĩnh lặng. Chẳng ai bảo ai, cũng không ai dám nhìn vào mặt người khác, rồi cả bọn bắt đầu kéo nhau ra về. Người lớn tuổi về trước, những người trẻ tuổi theo sau thành một đoàn người tĩnh lặng. Sự hớn hở lúc đến đã tan biến, chỉ con lại trên khuôn mặt họ sự đăm chiêu, suy nghĩ một cái gì đó dường như mơ hồ mà lại cụ thể, gần gũi với họ hằng ngày. Còn người phụ nữ ấy vẫn ở đó, vẫn đứng im, vẫn âm thầm bởi cô ấy biết mình là một người tội lỗi.
Ngẫng mặt lên, Chúa Giê-xu thấy chỉ còn lại người phụ nữ đứng đấy, Ngài lại gần và hỏi: “Những người bắt tội cô đâu hết rồi?” – “Thưa Thầy, họ về cả rồi ạ!” – Người phụ nữ đáp lại với giọng ngậm ngùi – “Thế họ không bắt tội cô nữa sao? Vậy thì ta cũng không bắt tội cô đâu! Hãy đi và đừng phạm tội nữa”.
Câu chuyện trên cho chúng ta một nhận định chung về tình trạng con người. Cả nhân loại đang chìm đắm trong tội lỗi, không ai lại chẳng từng phạm tội cả. Dầu vậy, mỗi người lại không tự nhìn nhận lại chính mình mà chỉ muốn bắt tội người khác. Câu hỏi của Chúa Giê-xu: “Ai trong quý vị là người vô tội hãy ném đá người phụ nữ này” cũng chính là một câu hỏi được đặt ra cho mỗi người: “Ai là người tự nhận mình vô tội thì mới có thể định tội người khác.” Thế nhưng không ai có thể đứng lên để xưng mình là công bình, bởi thảy đều ở trong tội lỗi. Vậy làm sao để con người giải quyết được nổi đau ấy?
Giải pháp nằm ngay trong chính câu nói của Chúa Giê-xu: “Ta cũng không bắt tội con đâu, hãy đi và đừng phạm tội nữa”. Chúa Giê-xu sẵn sàng tha thứ tội lỗi cho mọi người khi họ thực sự biết lỗi, ăn năn tội và dạy con người đừng phạm tội nữa. Nhưng tại sao Chúa Giê-xu có thể tha tội? Bởi Ngài là Thiên Chúa, Ngài tha tội bởi mọi tội đã được Ngài trả xong trên thập tự giá. Trên cây gỗ, Chúa đã mang lấy bản án tội lỗi thay cho cả nhân loại và Ngài đã bằng lòng chịu chết. Dòng huyết Ngài đổ ra trên thập tự giá ấy chính là dòng huyết rửa sạch mọi tội của nhân loại, hầu cho hễ ai tin đến Ngài thì được sự sống đời đời.
***
Giê-xu, Đấng Yêu Thương sẽ kéo bạn ra khỏi những vũng lầy của cuộc đời mình!
Có thể bạn đang thất vọng, chán chường, không tìm thấy niềm vui trong cuộc sống! Có thể bạn cảm thấy cuộc đời này chỉ toàn màu đen xám xịt, con người sống với nhau chỉ với bề ngoài! Có thể bạn thấy rằng chẳng có ai là hoàn hảo cả, ai cũng có lỗi hết. Nhưng khi ấy, bạn hãy biết rằng, cuộc đời nầy vẫn chưa phải là tuyệt vọng, vẫn còn có một giải pháp. Đó là Chúa Giê-xu. Mọi đau buồn, mọi ưu tư, mọi tội lỗi… Ngài đã gánh chịu thay cả rồi. Vậy thì bây giờ, bạn hãy đặt niềm tin đến Ngài, nhận biết mình là người có tội, ăn năn tội và mời Chúa ngự vào lòng. Chúa Giê-xu đã nói :”Ta đứng ngoài cửa mà gõ, hễ ai nghe tiếng Ta mà mở cửa cho thì Ta sẽ vào cùng người ấy”.
Chúa đang gõ cánh cửa lòng của bạn, hãy mở cửa ấy ra thì Chúa sẽ ngự vào đời sống bạn, biến đổi đời sống bạn, hướng dẫn cuộc đời ấy để cuộc đời ấy thực sự là cuộc đời bình an, hạnh phúc và vui thỏa.
Hãy đến với Chúa Giê-xu để được tha tội và tìm thấy ý nghĩa đích thực của cuộc sống!
"Thưa Chúa, con cần Ngài! Con tin rằng Ngài là Đức Chúa Trời và Ngài có thể cứu rỗi con!"
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
MẾN CHÚA YÊU NGƯỜI
Cám ơn quý vị đã xem trang web này, xin giới thiệu cho nhiều người cùng xem.