“XIN CHỚ ĐỂ CHÚNG CON SA CHƯỚC CÁM DỖ...” Lm. QUANG UY

“XIN CHỚ ĐỂ CHÚNG CON SA CHƯỚC CÁM DỖ...”

Quý độc giả Ephata và Chứng nhân Đức Kitô thân mến,

Mấy ngày cuối năm 2006, bất ngờ chúng tôi lại được gọi về Miền Tây để nói chuyện chuyên đề Bảo Vệ Sự Sống tại một Họ Đạo nhỏ. Thành phố Cần Thơ trực thuộc Trung Ương đã mấy năm nay, kinh tế bây giờ tăng trưởng thấy rõ. Có lúc rảnh rỗi giữa hai ca nói chuyện,chúng tôi “tranh thủ” gọi một chiếc xe lôi gắn máy chạy ngược xuống phía Nam Cần Thơ. Gió lồng lộng, chúng tôi hết ngoái bên này lại ngoảnh bên kia, dọc con lộ là hàng loạt những nhà chung cư, nhà cao tầng, bệnh viện, trường học mọc lên thật hoành tráng. Những nơi trước đây là đồng ruộng ven đô, hiện nay đang còn để trống, nghe nói giá đất đã vọt lên ngất ngưởng 3 triệu đồng mét vuông, ai mà mua cho thấu, thật ra các “ông trùm” cũng đã... chia chác với nhau đâu đấy xong xuôi cả rồi !

Còn nhớ đúng mười năm về trước, khi có dịp về dạy học giúp các soeurs Dòng Chúa Quan Phòng. Một buổi tối, tôi với cha Trần Ngọc Xưa rủ nhau lấy Honda chạy ra phố tìm một tiệm thuốc Bắc để mua trái Kha Tử mà ngậm cho đỡ bị khan tiếng vì nói suốt cả ngày. Không ngờ, “ma đưa lối, quỷ dẫn đàng”, anh em chúng tôi lọt luôn vào một... “ổ nhện”: các cô mắt xanh môi đỏ túa ra níu lấy tay lái đàng trước, níu poọc ba-ga đàng sau, anh ơi anh ơi nhao nhao cả lên. Mười năm sau, cũng những con phố ấy bây giờ là những tiệm Karaoke, những vũ trường hiện đại và lộng lẫy, các cô “tiếp thị” cũng đạt trình độ... WTO hơn xưa rất nhiều !

Ơ hay, miền đồng bằng sông Cửu Long này như đang trỗi dậy đầy tiềm năng, đất nước mình đang đổi đời từng ngày, vươn lên thành con rồng con của Châu Á, mà sao lòng ta lại vẫn thấy chạnh buồn ?

Cha Sở ở đây ngoài việc lo cho bà con bổn đạo nội đô Cần Thơ, lại còn toàn tâm toàn ý giốc sức lo cho công việc truyền giáo ( ngài thích gọi là chương trình “khải đạo” hơn ). Từ sáng sớm Chúa Nhật, bà con nghèo lương dân từ các xã Giai Xuân, Long Tuyền, đi xe có khi xa ba, bốn chục cây số để ra tới Nhà Thờ Bảo Lộc. Đàn ông, đàn bà, cụ già, trẻ em, leo nheo lóc nhóc, chia thành mười mấy cấp với bảng tên đeo trước ngực được phân biệt theo màu. Có hai cấp đặc biệt tên là “Muốn làm quen” và “Đến mà xem” dành cho những người đang muốn tìm hiểu: Đạo là chi và Chúa là ai ? Lễ, rồi học Giáo Lý, rồi sinh hoạt, rồi nghe nói chuyện Bảo Vệ Sự Sống, rồi chầu Thánh Thể, rồi được ăn bữa trưa, rồi còn được các bác sĩ khám bệnh phát thuốc miễn phí. Xong xuôi bà con ghé qua bàn trực của mấy bạn Giáo Lý Viên để lãnh một chút tiền còm chi phí đi xe, đi xuồng.

Trời ơi, tuyệt vời làm sao ! Đúng là truyền giáo, là khải đạo với tính cách... Hai Lúa của Miền Tây Nam Bộ. Cha Sở người gày gò, cao lòng khòng nhưng nhanh nhẹn tháo vát lắm, tay cầm micro tả xung hữu đột, lúc thì lo tập hát cộng đoàn, lúc thì lo sắp xếp phòng ốc bàn ghề để khám bệnh, chỗ nào cũng có mặt để nhắc nhở, để la rầy hoặc nựng yêu mấy đứa con nít hoặc ân cần thăm hỏi mấy cụ già.

Chợt có một lúc hơi rảnh rỗi, ngài kéo chúng tôi vào phòng uống miếng nước rồi tâm sự: “Đó, rồi mấy cha coi, mình hổng lo chiệng đạo cho người ta, không giúp cho người ta sống cho đúng lương tâm, nay mơi rồi làm ăn khá hơn, giàu hơn thì hư hết trơn hết trọi mấy cha ơi... Cũng tội nghiệp ! Người ta hổng có rành, rồi nghe nói riết cũng đi đặt vòng ngừa thai lung tung quá trời luôn. Con cũng nói dữ lắm, nhưng bây giờ mấy cha dìa nói chiệng Bảo Vệ Sự Sống như vầy thì bà con chịu nghe hơn. Thiệt cám ơn mấy cha hết sức vậy đó !”

Đến gần 9 giờ đêm Chúa Nhật chúng tôi mới hoàn tất ca thứ ba, cũng là ca cuối cùng, đó là ca nói chuyện và chiếu phim về Bảo Vệ Sự Sống cho giới trẻ của Nhà Thờ Bảo Lộc. Ăn vội bát cơm rồi chia tay với cha Sở, chúng tôi rời Cần Thơ về Sài-gòn. Chuyến xe Mai Linh ngày cuối năm vắng tanh, mười mấy chỗ mà chỉ có năm hành khách. Ai cũng im lặng hoặc ngủ vật vờ. Riêng tôi lấy xâu chuỗi ra đọc kinh Mai Khôi.

Tôi nhìn sâu vào màn đêm, ánh đèn pha của xe rọi sáng như cố nhoi về phía con đường trước mặt. Thỉnh thoảng xe lại nảy lên, lại nhồi xuống vì gặp phải những đoạn đường thi công dối trá. Chợt băn khoăn trăn trở, ánh sáng nào của lương tri hôm nay sẽ dẫn lối cho chúng ta đi giữa đêm đen cuộc đời, nhất là cho những người dân quê chân chất mà mình vừa gặp hôm nay không bị quỵ ngã ?

Chiếc đồng hồ điện tử trên tay tôi kêu tít tít. Nửa đêm giao thừa rồi sao ? Một năm mới 2007 đã bắt đầu. Chuyến xe của chúng tôi đang lao vút ngang qua cầu Tân An với tốc độ gần 100km/giờ. Cũng đúng lúc ấy, tôi nhận ra mình đang đọc thầm lời kinh: “...Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi Sự Dữ... Amen !”

Lm. QUANG UY, DCCT, Giao Thừa sang năm 2007




+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Website Hội Thánh Công Giáo MẾN CHÚA YÊU NGƯỜI
"Hãy sám hối", "Hãy cầu nguyện cho các kẻ có tội được trở lại", Đức Mẹ Lộ Đức
Mỗi ngày hãy đọc ít nhất: 1 Kinh Lạy Cha + 3 Kinh Kính Mừng + 1 Kinh Sáng Danh.
Nguyện xin Chúa ban cho chúng con được vững lòng tin Chúa hơn.
Related Posts with Thumbnails

Tìm kiếm trên website MẾN CHÚA YÊU NGƯỜI

Loading

Danh sách bài đã đăng