Chương 26 --> 30

Chương 26

1 Phúc thay ai cưới được vợ hiền,
tuổi thọ sẽ tăng lên gấp đôi.

2 Vợ đảm đang khiến chồng được sung sướng,
được an vui suốt cả cuộc đời.

3 Vợ hiền là số tốt phận may
dành cho những người kính sợ Đức Chúa:

4 Giàu hay nghèo, lòng vẫn cứ an vui,
lúc nào nét mặt cũng tươi cười.

5 Có ba điều làm tôi sợ hãi,
và điều thứ bốn làm tôi phải kinh hồn:
dân thành chia rẽ, quần chúng tụ tập,
người ta cáo gian nhau: tất cả đều đáng sợ hơn cái chết.

6 Nhưng khi bà này nổi ghen với bà kia
thì thật mới nát gan nát ruột,
và trong mọi chuyện đó, chính cái lưỡi đã gieo tai rắc hoạ.

7 Người đàn bà xấu thì như cái ách lỏng lẻo,
chế ngự được thứ đó như nắm được bọ cạp.

8 Đàn bà say sưa khiến người ta nổi giận,
cái nhục của thị, thị cũng không che.

9 Mắt lẳng lơ của người đàn bà để lộ thói dâm đãng:
cách liếc mắt đưa tình khiến ai cũng nhận ra.

10 Trước một đứa con gái trơ trẽn,con hãy giữ mình cho cẩn tắc:
thấy con sơ hở là nó lợi dụng ngay.

11 Trước cái nhìn táo bạo của nó,
con hãy giữ gìn cho cẩn thận,
và đừng bỡ ngỡ nếu nó không để ý đến con.

12 Như người lữ khách khát nước há miệng ra, gặp đâu uống đó,
cô ả cũng ngồi lê khắp đầu đường xó chợ, khách nào cũng đi.

13 Vợ có duyên thì chồng hạnh phúc,
vợ khôn khéo thì chồng được nở mặt nở mày.

14 Phụ nữ ít nói là quà Đức Chúa ban,
không chi sánh bằng người có giáo dục.

15 Phụ nữ nết na là ân phúc tuyệt vời;
không chi quý giá bằng người tiết hạnh.

16 Người vợ hiền trong cửa nhà ngăn nắp
đẹp như vầng hồng trên chốn cao xanh của Đức Chúa.

17 Khuôn mặt diễm kiều với thân hình cân đối
ví như ngọn đèn toả sáng trên giá đền thờ.

18 Đôi chân thon thả với gót chân vững chắc
khác chi trụ vàng trên đế bạc.
Những chuyện đáng buồn

28 Có hai chuyện khiến tôi buồn lòng
và chuyện thứ ba làm tôi nổi giận:
chiến sĩ sa cơ vì nghèo túng, trí thức bị coi như rác rưởi,
chính nhân lại đeo đuổi việc
gian tà:
Đức Chúa sẽ để cho nó chết vì gươm.

Việc buôn bán

29 Làm thương mại khó tránh khỏi tham lam,
đi buôn bán không thoát được tội lỗi.


Chương 27

1 Vì ham lợi mà nhiều người mắc lỗi,
mải làm giàu, người ta cứ ngoảnh mặt làm ngơ.

2 Chiếc cọc cắm sâu vào kẽ đá,
tội lỗi cũng ăn sâu vào việc mua đi bán lại.

3 Ai không bền lòng kính sợ Đức Chúa,
cửa nhà người đó sẽ sớm bị sụp đổ.

Lời nói

4 Sàng rồi, trấu ở lại sàng,
nói ra, cái dở rõ ràng thấy ngay.

5 Có thử lửa mới biết bình thợ gốm,
nghe chuyện trò, biết ai rởm ai hay.

6 Xem quả thì biết vườn cây,
nghe lời miệng nói biết ngay lòng người.

7 Chớ vội khen, khi người chưa lên tiếng:
muốn biết người, phải nghe miệng nói năng.

Sự công chính

8 Theo đuổi sự công chính, rồi ra con sẽ đạt,
con sẽ mặc lấy nó như tấm áo huy hoàng.

9 Chim cùng loại tìm đậu chung một chỗ,
sự thật tìm về với những kẻ chân thật.

10 Sư tử rình mồi,
tội lỗi cũng rình rập những kẻ làm điều bất chính.

11 Người đạo hạnh luôn ăn nói khôn ngoan,
kẻ dại khờ thì như mặt trăng hay thay đổi.

12 Với kẻ ngu si, con đừng mất thì giờ,
với người hiểu biết, con hãy rán ngồi lại.

13 Bọn đần độn nói ra là gây bực tức,
chúng phá lên cười giữa thú vui tội lỗi.

14 Kẻ hay thề mở miệng là người ta dựng tóc gáy,
nghe chúng cãi cọ là phải bịt tai.

15 Bọn kiêu ngạo cãi nhau là đổ máu,
chẳng ai nghe nổi lời chúng nhục mạ nhau.
Những điều bí mật

16 Tiết lộ bí mật thì chẳng còn ai tin,
và không kiếm được bạn tâm tình nữa.

17 Hãy tha thiết với bạn bè và hết lòng trung tín,
nhưng nếu đã tiết lộ bí mật của ai,
thì đừng chạy theo họ nữa.

18 Vì, như ai đó mất đi kẻ mình để cho chết,
con cũng đánh mất tình bạn của người thân.

19 Chim trong tay, con để bay vụt mất,
để mất người thân, con chẳng gặp lại đâu.

20 Đừng chạy theo họ: họ xa quá rồi,
họ thoát được con như sơn dương thoát bẫy.

21 Vết thương có thể băng bó, lăng nhục có thể bỏ qua,
chứ tiết lộ bí mật rồi thì chẳng còn chi hy vọng.

Giả hình

22 Kẻ nháy mắt thì mưu đồ điều xấu xa,
và không ai làm cho nó bỏ được.

23 Trước mắt con, nó nói năng ngọt xớt,
sững sờ kinh ngạc trước từng lời của con,
nhưng sau lưng, nó đổi cung đổi giọng,
biến lời con thành những điều gai chướng.

24 Tôi vốn ghét nhiều điều,
nhưng chẳng ghét chi bằng hạng người đó
và Đức Chúa cũng sẽ ghét nữa.

25 Tung đá lên cao, đá sẽ rớt xuống đầu mình.
Đánh lén người, sẽ bị người đánh lại đau hơn.

26 Ai đào hố sẽ sa xuống hố,
kẻ gài bẫy sẽ mắc vào bẫy.

27 Ai làm điều xấu sẽ bị cái xấu đè bẹp
mà chẳng biết cái xấu đến từ đâu.

28 Kẻ kiêu căng chuyên nhục mạ, châm biếm,
nhưng luôn có nguy cơ bị báo thù
như con mồi luôn bị sư tử rình rập.

29 Ai thấy kẻ lành vấp ngã mà vui mừng,
người đó sẽ sa bẫy,
sẽ bị đau khổ dày vò ngay khi còn sống.

Thù hận

30 Oán hờn và giận dữ là những điều ghê tởm,
về chuyện đó kẻ tội lỗi có biệt tài.


Huấn Ca
Chương: 01 02 03 04 05 06 07 08 09 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51

Chương 28

1 Kẻ báo thù sẽ chuốc lấy báo thù của Đức Chúa,
tội lỗi nó, Người xem xét từng ly.

2 Hãy bỏ qua điều sai trái cho kẻ khác,
thì khi bạn cầu khẩn, tội lỗi bạn sẽ được tha.

3 Người với người cứ nuôi lòng hờn giận,
thế mà lại xin Đức Chúa chữa lành!

4 Nó chẳng biết thương người đồng loại,
mà lại dám xin tha tội cho mình!

5 Nó chỉ là người phàm mà để tâm thù hận,
thì ai sẽ xin tha tội cho nó?

6 Hãy nhớ đến ngày tận số
mà chấm dứt hận thù,
nhớ mình sẽ phải hao mòn và phải chết
mà trung thành giữ các điều răn.

7 Hãy nhớ đến các điều răn
mà đừng oán hờn kẻ khác,
nhớ đến giao ước của Đấng Tối Cao
mà không chấp nhất điều lầm lỗi.

Cãi cọ

8 Tránh đôi co, con sẽ bớt phạm tội,
vì người hung hăng thì hay gây gổ.

9 Người tội lỗi làm cho bè bạn nên bất hoà,
gây chia rẽ giữa những người hoà thuận.

10 Củi khô thì lửa bốc, càng nóng càng cãi hăng,
càng khoẻ càng nóng tính, càng giàu càng dễ giận.

11 Tự nhiên gây gổ là châm mồi cho lửa,
khi không giành giật là gây chuyện đổ máu.

12 Thổi vào tàn lửa, lửa sẽ bùng lên,
nhổ lên nó, nó sẽ tắt ngúm.
Tất cả đều do miệng của con.

Cái lưỡi

13 Đáng nguyền rủa thay kẻ nói xấu, nói hành, kẻ nói lời hai ý,
gây chia rẽ giữa bao người đang hoà thuận.

14 Còn có kẻ nói một lời ba bốn ý:
chính vì nó mà bao nhiêu người phải chao đảo,
lưu lạc từ nước nọ tới nước kia.
Cũng vì nó mà các thành trì kiên cố phải sụp đổ,
nhà cửa những người quyền quý phải tan hoang.

15 Kẻ nói một lời ba bốn ý
còn làm bao nhiêu người vợ đảm đang bị chồng bỏ,
không được hưởng công lao khó nhọc của mình.

16 Ai nghe theo nó sẽ không được nghỉ ngơi,
không được sống yên hàn.

17 Đòn vọt làm thân thể bầm tím,
nhưng cái lưỡi làm dập gẫy cả xương.

18 Có nhiều kẻ gục ngã vì lưỡi kiếm,
nhưng làm sao sánh được
với những kẻ gục ngã vì lưỡi người?

19 Phúc thay ai ẩn mình xa cái lưỡi,
không gặp phải lúc nó nổi lôi đình,
không phải kéo lê cái ách của nó,
không bị nó trói buộc bằng xiềng xích gông cùm.

20 Vì ách của cái lưỡi là ách sắt,
và xiềng của nó là xiềng đồng.

21 Thật là thê thảm, cái chết nó gây ra,
nhưng vào âm phủ còn hơn chịu đựng nó.

22 Chỉ có người đạo đức là nó chẳng làm chi được,
nó cũng không thiêu đốt được họ trong lửa của nó.

23 Còn những kẻ xa lìa Đức Chúa sẽ bị nó nuốt chửng
và thiêu đốt không ngơi.
Như con sư tử, nó nhảy chồm lên họ,
như con báo, nó xé họ nát thây.

24 Này, nhà cửa ruộng vườn, hãy lấy gai rào lại,
bạc vàng của con, hãy cột cho thật chắc.

25 Ăn nói thì phải cân nhắc đắn đo,
miệng con phải như là cửa có khoá.

26 Hãy ý tứ, đừng để lỡ lời,
kẻo vấp ngã trước kẻ rình rập con.


Chương 29

Cho vay mượn

1 Kẻ thương người thì biết cho vay mượn,
tiếp tay với người là tuân giữ điều răn.

2 Khi người ta cần, con hãy cho vay mượn,
khi con vay mượn, hãy trả đúng hạn kỳ.

3 Hãy giữ lời và trung tín luôn luôn,
thì bất cứ lúc nào cần điều chi, con cũng sẽ được.

4 Nhiều người coi của vay mượn như của nhặt ngoài đường,
khiến ai giúp họ cũng buồn phiền chán nản.

5 Trước khi nhận, họ hôn tay chủ nợ,
nói ngon nói ngọt về của cải người ta,
nhưng đến hạn trả thì lại khất lần,
thay vì trả, chỉ buông lời than tiếc
và còn đổ thừa cho hoàn cảnh.

6 Họ có sức trả phân nửa đã là may,
và chủ nợ coi như đã nhặt được của ngoài đường.
Còn không thì chủ nợ mất toi tiền bạc,
và vô cớ lại có thêm một kẻ thù,
chỉ lăng mạ chửi bới thay vì trả nợ,
chỉ khinh khi thay vì tôn kính.

7 Nhiều người không cho vay
chẳng phải vì ác độc, nhưng chỉ vì sợ bị bóc lột vô cớ.

Bố thí

8 Tuy nhiên, hãy rộng lượng với kẻ nghèo hèn,
đừng chần chừ khi phải bố thí.

9 Theo luật dạy, con hãy đón tiếp kẻ khó nghèo,
vì họ túng quẫn, đừng để họ ra về tay trắng.

10 Hãy bỏ tiền ra giúp người anh em bạn hữu,
đừng đem chôn dưới đá kẻo nó hư đi.

11 Hãy theo lệnh Đấng Tối Cao mà sử dụng của cải,
việc đó còn ích lợi cho con hơn cả vàng.

12 Rộng tay bố thí là con chất đầy kho lẫm,
và con sẽ thoát mọi nỗi gian nguy.

13 Của bố thí sẽ nên vũ khí giúp con chống địch thù
lợi hại hơn cả khiên dầy giáo nhọn.

Bảo lãnh

14 Người tốt bụng đứng ra bảo lãnh cho kẻ khác,
kẻ mất liêm sỉ mới bỏ mặc người ta.

15 Đừng quên ơn người bảo lãnh cho con
bởi người ấy đã vì con mà thí mạng.

16 Ân huệ người bảo lãnh, kẻ tội lỗi không đếm xỉa gì;
người đã cứu mạng mình, đứa vô ơn không buồn nghĩ tới.

17 Vì đứng ra bảo lãnh, nhiều người giàu có mất hết gia tài,
và chao đảo như gặp sóng lớn ngoài biển khơi.

18 Cũng vì đứng ra bảo lãnh
mà nhiều người quyền thế phải lưu vong
và phiêu bạt giữa những dân xa lạ.

19 Kẻ tội lỗi đánh liều bảo lãnh
mong kiếm chác lợi lộc ít nhiều
là liều mình lãnh lấy án phạt.

20 Hãy nâng đỡ kẻ khác tuỳ sức con,
nhưng cẩn thận giữ mình kẻo ngã.

Ăn nhờ ở đậu

21 Cuộc sống đòi tối thiểu phải có nước uống, cơm ăn, áo mặc
và một căn nhà để nương thân.

22 Sống nghèo dưới mái tranh của mình
còn hơn ăn sang mà đi ở nhờ người khác.

23 Có nhiều có ít, con cũng hãy bằng lòng,
để khỏi phải nghe người ta trách là đồ ăn bám.

24 Ở nhờ hết người này đến người nọ,
cuộc sống của con sẽ thật đáng buồn,
vì ở đậu nhà người ta, con chẳng dám hé miệng.

25 Con phải hầu bàn và tiếp rượu cho khách
mà chẳng ai thèm cám ơn.
Và chua chát nhất là phải nghe những lời này:
"Lại đây sắp bàn đi, đồ ăn bám!
Cầm gì vậy, đưa ta một miếng coi! "

27 - "Đi đi, đồ ăn bám,
để cho khách quý ghé thăm.
Anh của ta sắp đến, ta cần một căn phòng."

28 Người hiểu biết đau lòng, vì bị phiền trách là đồ ở đậu,
hoặc bị mắng nhiếc là đứa nợ nần.


Chương 30

Giáo dục

1 Thương con thì cho roi cho vọt,
sau này sẽ vui sướng vì con.

2 Ai biết giáo dục con sẽ được thoả lòng về con,
và được hãnh diện với những người quen biết.

3 Ai biết dạy con mình sẽ khiến kẻ thù phải phát ghen,
và sẽ được sung sướng trước mặt bạn bè.

4 Người cha có chết thì cũng như chưa chết,
vì đã để lại đứa con giống như mình.

5 Khi còn sống, ông nhìn con mà vui sướng,
giờ chết đến, sẽ không phải buồn phiền,

6 Trước kẻ thù, ông để lại một người biết bênh quyền lợi,
với bạn hữu, một người biết thi ân.

7 Ai nuông chiều con, ắt phải băng thương tích cho nó,
nó mà kêu la, là ruột gan người ấy rối bời.

8 Ngựa không thuần sẽ thành ngựa bất kham,
con buông thả sẽ nên con mất dạy.

9 Cưng con đi, nó sẽ làm bạn hoảng hốt,
giỡn với nó, nó sẽ làm bạn buồn phiền.

10 Đừng đùa cợt với nó, kẻo phải đau khổ với nó,
và cuối cùng bạn sẽ phải cắn răng mà chịu.

11 Khi nó còn niên thiếu,
đừng để nó tự quyền.

12 Khi nó còn bé nhỏ, cứ thẳng tay trừng phạt,
kẻo nó ra bất trị, thì chẳng vâng lời nữa đâu.

13 Hãy giáo dục và rèn luyện con bạn,
để khỏi phải chịu cảnh hỗn hào.

Sức khoẻ

14 Nghèo mà cơ thể lành mạnh cường tráng,
còn hơn giàu mà thân xác ốm o xo bại.

15 Khoẻ mạnh và tráng kiện thì hơn mọi thứ bạc vàng,
một thân hình vạm vỡ thì hơn cả gia tài vô tận.

16 Không của cải nào bằng sức khoẻ của thân xác,
chẳng vui sướng nào hơn niềm vui của con tim.

17 Chết còn hơn là sống cay cực,
yên giấc ngàn thu còn hơn bị bệnh suốt đời.

18 Cao lương mỹ vị đặt trước kẻ đắng miệng lười ăn,
chẳng khác chi thức ăn cúng trên mồ mả.

19 Của cúng ích gì cho tượng thần,
vì nó không thể ăn cũng chẳng ngửi được gì?
Kẻ bị Đức Chúa phạt cho mắc bệnh thì cũng vậy:

20 Vị hoạn quan ôm cô trinh nữ mà thở dài thế nào,
thì nó cũng trố mắt nhìn rồi thở dài như thế.

Niềm vui

21 Chớ để (tâm) hồn con chìm đắm trong phiền muộn,
cũng đừng để mình nặng trĩu những ưu tư.

22 Tâm hồn sướng vui thì con người giàu sức sống,
niềm vui sẽ kéo dài tuổi thọ.

23 Hãy ru ngủ hồn con và trấn an cõi lòng,
nỗi buồn chán, hãy đẩy xa con,
vì nó đã làm cho nhiều kẻ vong mạng,
chứ không hề đem lại lợi ích chi.

24 Nóng nảy, bực bội khiến ngày đời bị rút ngắn,
và lo lắng làm cho già trước tuổi.

25 Lòng thơ thới thì miệng thấy ngon,
thưởng thức được đồ ăn thức uống.


+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
MẾN CHÚA YÊU NGƯỜI
Cám ơn quý vị đã xem trang web này, xin giới thiệu cho nhiều người cùng xem.
Related Posts with Thumbnails

Tìm kiếm trên website MẾN CHÚA YÊU NGƯỜI

Loading

Danh sách bài đã đăng