TRONG BIỂN ĐỜI
(Suy niệm Lời Chúa CN 5 TN C)
Ngôn sứ Isaia tự bạch: “Bấy giờ tôi thốt lên: "Khốn thân tôi, tôi chết mất ! Vì tôi là một người môi miệng ô uế, tôi ở giữa một dân môi miệng ô uế, thế mà mắt tôi đã thấy Đức Vua là Đức Chúa các đạo binh !" Một trong các thần Xêraphim bay về phía tôi, tay cầm một hòn than hồng người đã dùng cặp mà gắp từ trên bàn thờ. Người đưa hòn than ấy chạm vào miệng tôi và nói: "Đây, cái này đã chạm đến môi ngươi, ngươi đã được tha lỗi và xá tội." Bấy giờ tôi nghe tiếng Chúa Thượng phán: "Ta sẽ sai ai đây ? Ai sẽ đi cho chúng ta ?" Tôi thưa: "Dạ, con đây, xin sai con đi." ( Is 6, 5 – 8 )
Một sứ thần của Thiên Chúa đã gắp ngọn than hồng bỏ vào môi miệng người ô uế. Hòn than hồng thiêu cháy mọi lỗi lầm. Thiên Chúa đã hiến thánh người và người cất tiếng: “Lạy Chúa, này con đây, xin hãy sai con đi”.
Có thể nói, đó là khẳng định của một người làm tiên tri, một người nhận lãnh sứ mạng đi nói cho dân nghe biết về Thiên Chúa, đi mời gọi dân về sống trong mầu nhiệm Thiên Chúa, trong tình Cha con. Không một người được sai đi nào dám tự nhận mình đã hoàn thiện, nếu không có cái khẽ chạm của Thiên Chúa. Cái khẽ chạm của tình thương và nhờ tình thương ấy phát tác một sứ vụ, sứ vụ cao cả, sứ vụ loan báo tình thương ấy cho mọi người. Thi hành sứ vụ như một lẽ công bằng mà người nhận phải chu toàn.
Thánh Phaolô cũng nói đến cái khẽ chạm ấy, khi ngài tự bạch về cuộc đời ngài với lòng tri ân sâu xa, với ý thức trách nhiệm thật công bằng “nhận nhiều, cho đi nhiều”. Ngài nói: “Thật vậy, tôi là người hèn mọn nhất trong số các Tông Đồ, tôi không đáng được gọi là Tông Đồ, vì đã ngược đãi Hội Thánh của Thiên Chúa. Nhưng tôi có là gì, cũng là nhờ ơn Thiên Chúa, và ơn Người ban cho tôi đã không vô hiệu; trái lại, tôi đã làm việc nhiều hơn tất cả những vị khác, nhưng không phải tôi, mà là ơn Thiên Chúa cùng với tôi” ( 1 Cr 15, 9 – 10 ).
Và còn hơn thế nữa, Thánh Phaolô nói đến sự hiệp thông của Tông Đồ Đoàn trong cùng một đường hướng giảng dạy của Chúa Giêsu, hiệp thông trong cùng một sứ vụ: “Tóm lại, dù tôi hay các vị khác rao giảng, thì chúng tôi đều rao giảng như thế, và anh em đã tin như vậy” ( 1 Cr 15, 11 ).
Trang Tin Mừng hôm nay, Lc 5, 1 – 11, Chúa Giêsu chọn các môn đệ Ngài trong hàng ngũ những người làm nghề đánh cá, những người ít học nhưng nhiệt thành, những người chấp nhận sai đi và vâng lời không tính toán. Hoặc nếu có tính toán thì cũng tính toán cách nào để chu toàn sứ vụ chứ không phải tính toán để tìm cách thoái thác hay trốn tránh: “Người bảo ông Simôn: “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá”. Ông Simôn đáp: “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” ( Lc 5, 4 – 5 ).
Dẫu biết rằng có vất vả suốt đêm mà không được gì, nhưng Phêrô vẫn vâng lời Chúa Giêsu mà thả lưới và rõ là mẻ cá lạ lùng đã xuất hiện. Làm sao Chúa Giêsu có thể sánh với những người đánh cá chuyên nghiệp ? Họ có kinh nghiệm của họ trên biển, họ có thể xác nhận giờ cá đi cá về, nhưng họ vẫn hy sinh cái biết của họ để chấp nhận nghe và thực hành Lời Chúa, theo ý Chúa muốn. Hẳn là một sức mạnh của Thiên Chúa quyền năng đã cấy vào trong họ một niềm tin cậy mến vào Chúa Giêsu uy quyền.
Hãy khoan kể đến những người được ơn gọi riêng lãnh nhận những sứ vụ cao cả to lớn qua các thánh chức, nhưng hãy tri ân cảm tạ vì mỗi tín hữu chúng ta cũng đã lãnh nhận một chức thánh vô cùng cao quí: được trở nên con cái của Thiên Chúa qua Bí Tích Thánh Tẩy. Các tín hữu cũng được sai đi như Isaia, như Thánh Phaolô và như các Tông Đồ. Hòn than hồng trong miệng các tín hữu đang cháy tiêu bao điều ô uế, cái khẽ chạm của Thiên Chúa trong mỗi cuộc đời người đã quật ngã bao ý định ngông cuồng, và tình thương Chúa đã đưa mỗi tín hữu vào giữa biển đời sóng xô bão táp.
Các tín hữu, và nhất là các tín hữu thời nay, không đứng trước biển, không du lịch biển, không chụp hình biển lúc rạng đông hay khi chiều tà hắt ánh sáng vàng trên sóng… Không, trăm lần không. Các tín hữu đang dầm mình trong biển đời luôn động, luôn dậy sóng, luôn ầm lên lắng xuống, luôn chao đảo chòng chành. Họ đang là những ngư phủ nghèo khổ kiếm từng cái ăn cho linh hồn họ:
-Một nhóm người chạy đôn chạy đáo làm ăn mày cho những ca cấp cứu thập tử nhất sinh.
-Một nhóm khác thu gom những xác thai nhi chưa kịp sinh ra đã nằm trong sọt rác như thu gom những xác thánh.
-Một đám lu-xu-bu ồn ào tíu tít kéo nhau đi thăm và khuấy động khu vườn yên tĩnh của những người HIV tưởng như là tuyệt vọng.
-Một ê-kíp bán rau quả giữa chợ đời chở rau về bệnh viện mỗi sáng, để có những bữa cơm từ thiện cho người đang triền miên vất vả nuôi con.
-Một tập thể ve chai liên kết can đảm, vừa làm xanh-sạch thành phố vừa kiếm cái sống lương thiện, lại vừa có với nhau kinh nguyện sớm hôm để làm nên những niềm vui thường bị người đời xem là mạt hạng...
-Thiết nghĩ, phải kể đến những người bị cho là ít học, được tuyển vào làm chiến sĩ của Mẹ, âm thầm, khiêm tốn, rảo khắp các khu ổ chuột, gầm cầu xó chợ, hoặc cùng cốc buôn làng, để tìm về cho Chúa những linh hồn đáng được lòng Chúa xót thương...
-Cũng còn phải kể đến một rừng người thắp nến đêm đêm xin trời cao ngó xuống những đau thương dập vùi trên biển vì những cơn sóng vô thần kiêu hãnh đang hành hạ tàn hung những người thân chài lưới...
Quả thật, tất cả các tín hữu đang trong biển, trên sóng. Họ không được học Thần Học kinh điển. Họ không được đào tạo trường lớp chính quy đến nơi đến chốn. Thậm chí họ là những người thất học hay mù chữ. Họ là những con người mạt rệp trong xã hội hoặc lắm khi còn bị kết tội là quấy nhiễu Giáo Hội. Họ chỉ có lòng Tin Cậy Mến Chúa Giêsu. Và lòng Tin Cậy Mến của họ không cho phép họ ung dung đứng trước biển du lịch nhàn rỗi thong dong. Họ chấp nhận ra khơi. Và đã ra khơi thì phải thả lưới để kiếm sống, một cuộc sống sung mãn niềm vui của những người bé nhỏ: “Vâng lời thầy, con thả lưới”.
Lạy Chúa, chúng con đã từng là những người môi miệng ô uế như Isaia, từng là những người ngược đãi Hội Thánh Chúa như Phaolô, và là những con người ít học, thấp kém, mạt rệp như các Tông Đồ tiên khởi của Chúa Giêsu, nhưng chúng con đã được nhận cái khẽ chạm của Chúa để biến đổi thành con cái Chúa. Xin giúp chúng con chu toàn nhiệm vụ đền đáp ơn Ngài bằng việc trầm mình trong biển đời, để đem về cho Chúa các linh hồn đáng được lòng Chúa xót thương. Amen.
PM. CAO HUY HOÀNG, 4.2.2010
(Suy niệm Lời Chúa CN 5 TN C)
Ngôn sứ Isaia tự bạch: “Bấy giờ tôi thốt lên: "Khốn thân tôi, tôi chết mất ! Vì tôi là một người môi miệng ô uế, tôi ở giữa một dân môi miệng ô uế, thế mà mắt tôi đã thấy Đức Vua là Đức Chúa các đạo binh !" Một trong các thần Xêraphim bay về phía tôi, tay cầm một hòn than hồng người đã dùng cặp mà gắp từ trên bàn thờ. Người đưa hòn than ấy chạm vào miệng tôi và nói: "Đây, cái này đã chạm đến môi ngươi, ngươi đã được tha lỗi và xá tội." Bấy giờ tôi nghe tiếng Chúa Thượng phán: "Ta sẽ sai ai đây ? Ai sẽ đi cho chúng ta ?" Tôi thưa: "Dạ, con đây, xin sai con đi." ( Is 6, 5 – 8 )
Một sứ thần của Thiên Chúa đã gắp ngọn than hồng bỏ vào môi miệng người ô uế. Hòn than hồng thiêu cháy mọi lỗi lầm. Thiên Chúa đã hiến thánh người và người cất tiếng: “Lạy Chúa, này con đây, xin hãy sai con đi”.
Có thể nói, đó là khẳng định của một người làm tiên tri, một người nhận lãnh sứ mạng đi nói cho dân nghe biết về Thiên Chúa, đi mời gọi dân về sống trong mầu nhiệm Thiên Chúa, trong tình Cha con. Không một người được sai đi nào dám tự nhận mình đã hoàn thiện, nếu không có cái khẽ chạm của Thiên Chúa. Cái khẽ chạm của tình thương và nhờ tình thương ấy phát tác một sứ vụ, sứ vụ cao cả, sứ vụ loan báo tình thương ấy cho mọi người. Thi hành sứ vụ như một lẽ công bằng mà người nhận phải chu toàn.
Thánh Phaolô cũng nói đến cái khẽ chạm ấy, khi ngài tự bạch về cuộc đời ngài với lòng tri ân sâu xa, với ý thức trách nhiệm thật công bằng “nhận nhiều, cho đi nhiều”. Ngài nói: “Thật vậy, tôi là người hèn mọn nhất trong số các Tông Đồ, tôi không đáng được gọi là Tông Đồ, vì đã ngược đãi Hội Thánh của Thiên Chúa. Nhưng tôi có là gì, cũng là nhờ ơn Thiên Chúa, và ơn Người ban cho tôi đã không vô hiệu; trái lại, tôi đã làm việc nhiều hơn tất cả những vị khác, nhưng không phải tôi, mà là ơn Thiên Chúa cùng với tôi” ( 1 Cr 15, 9 – 10 ).
Và còn hơn thế nữa, Thánh Phaolô nói đến sự hiệp thông của Tông Đồ Đoàn trong cùng một đường hướng giảng dạy của Chúa Giêsu, hiệp thông trong cùng một sứ vụ: “Tóm lại, dù tôi hay các vị khác rao giảng, thì chúng tôi đều rao giảng như thế, và anh em đã tin như vậy” ( 1 Cr 15, 11 ).
Trang Tin Mừng hôm nay, Lc 5, 1 – 11, Chúa Giêsu chọn các môn đệ Ngài trong hàng ngũ những người làm nghề đánh cá, những người ít học nhưng nhiệt thành, những người chấp nhận sai đi và vâng lời không tính toán. Hoặc nếu có tính toán thì cũng tính toán cách nào để chu toàn sứ vụ chứ không phải tính toán để tìm cách thoái thác hay trốn tránh: “Người bảo ông Simôn: “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá”. Ông Simôn đáp: “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” ( Lc 5, 4 – 5 ).
Dẫu biết rằng có vất vả suốt đêm mà không được gì, nhưng Phêrô vẫn vâng lời Chúa Giêsu mà thả lưới và rõ là mẻ cá lạ lùng đã xuất hiện. Làm sao Chúa Giêsu có thể sánh với những người đánh cá chuyên nghiệp ? Họ có kinh nghiệm của họ trên biển, họ có thể xác nhận giờ cá đi cá về, nhưng họ vẫn hy sinh cái biết của họ để chấp nhận nghe và thực hành Lời Chúa, theo ý Chúa muốn. Hẳn là một sức mạnh của Thiên Chúa quyền năng đã cấy vào trong họ một niềm tin cậy mến vào Chúa Giêsu uy quyền.
Hãy khoan kể đến những người được ơn gọi riêng lãnh nhận những sứ vụ cao cả to lớn qua các thánh chức, nhưng hãy tri ân cảm tạ vì mỗi tín hữu chúng ta cũng đã lãnh nhận một chức thánh vô cùng cao quí: được trở nên con cái của Thiên Chúa qua Bí Tích Thánh Tẩy. Các tín hữu cũng được sai đi như Isaia, như Thánh Phaolô và như các Tông Đồ. Hòn than hồng trong miệng các tín hữu đang cháy tiêu bao điều ô uế, cái khẽ chạm của Thiên Chúa trong mỗi cuộc đời người đã quật ngã bao ý định ngông cuồng, và tình thương Chúa đã đưa mỗi tín hữu vào giữa biển đời sóng xô bão táp.
Các tín hữu, và nhất là các tín hữu thời nay, không đứng trước biển, không du lịch biển, không chụp hình biển lúc rạng đông hay khi chiều tà hắt ánh sáng vàng trên sóng… Không, trăm lần không. Các tín hữu đang dầm mình trong biển đời luôn động, luôn dậy sóng, luôn ầm lên lắng xuống, luôn chao đảo chòng chành. Họ đang là những ngư phủ nghèo khổ kiếm từng cái ăn cho linh hồn họ:
-Một nhóm người chạy đôn chạy đáo làm ăn mày cho những ca cấp cứu thập tử nhất sinh.
-Một nhóm khác thu gom những xác thai nhi chưa kịp sinh ra đã nằm trong sọt rác như thu gom những xác thánh.
-Một đám lu-xu-bu ồn ào tíu tít kéo nhau đi thăm và khuấy động khu vườn yên tĩnh của những người HIV tưởng như là tuyệt vọng.
-Một ê-kíp bán rau quả giữa chợ đời chở rau về bệnh viện mỗi sáng, để có những bữa cơm từ thiện cho người đang triền miên vất vả nuôi con.
-Một tập thể ve chai liên kết can đảm, vừa làm xanh-sạch thành phố vừa kiếm cái sống lương thiện, lại vừa có với nhau kinh nguyện sớm hôm để làm nên những niềm vui thường bị người đời xem là mạt hạng...
-Thiết nghĩ, phải kể đến những người bị cho là ít học, được tuyển vào làm chiến sĩ của Mẹ, âm thầm, khiêm tốn, rảo khắp các khu ổ chuột, gầm cầu xó chợ, hoặc cùng cốc buôn làng, để tìm về cho Chúa những linh hồn đáng được lòng Chúa xót thương...
-Cũng còn phải kể đến một rừng người thắp nến đêm đêm xin trời cao ngó xuống những đau thương dập vùi trên biển vì những cơn sóng vô thần kiêu hãnh đang hành hạ tàn hung những người thân chài lưới...
Quả thật, tất cả các tín hữu đang trong biển, trên sóng. Họ không được học Thần Học kinh điển. Họ không được đào tạo trường lớp chính quy đến nơi đến chốn. Thậm chí họ là những người thất học hay mù chữ. Họ là những con người mạt rệp trong xã hội hoặc lắm khi còn bị kết tội là quấy nhiễu Giáo Hội. Họ chỉ có lòng Tin Cậy Mến Chúa Giêsu. Và lòng Tin Cậy Mến của họ không cho phép họ ung dung đứng trước biển du lịch nhàn rỗi thong dong. Họ chấp nhận ra khơi. Và đã ra khơi thì phải thả lưới để kiếm sống, một cuộc sống sung mãn niềm vui của những người bé nhỏ: “Vâng lời thầy, con thả lưới”.
Lạy Chúa, chúng con đã từng là những người môi miệng ô uế như Isaia, từng là những người ngược đãi Hội Thánh Chúa như Phaolô, và là những con người ít học, thấp kém, mạt rệp như các Tông Đồ tiên khởi của Chúa Giêsu, nhưng chúng con đã được nhận cái khẽ chạm của Chúa để biến đổi thành con cái Chúa. Xin giúp chúng con chu toàn nhiệm vụ đền đáp ơn Ngài bằng việc trầm mình trong biển đời, để đem về cho Chúa các linh hồn đáng được lòng Chúa xót thương. Amen.
PM. CAO HUY HOÀNG, 4.2.2010
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Website Hội Thánh Công Giáo MẾN CHÚA YÊU NGƯỜI
Giêsu Maria Giuse con mến yêu xin cứu rỗi các linh hồn
"Anh em đừng có lòng chai dạ đá , cũng đừng bo bo giữ của không giúp người anh em nghèo túng…Anh em phải cho một cách rộng rãi, và khi cho thì đừng miễn cưỡng..." (Đnl 15: 7-11)
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++