Giàu nay khác giàu xưa

Giàu nay khác giàu xưa

Qua loạt bài về giàu nghèo Bạn đọc viết trên VnExpress, tôi thấy có nhiều ý kiến phản hồi. Vậy theo mọi người nhà giàu phải sống như thế nào?
Đã qua rồi cái thời kỳ mà địa chủ còn làm mưa làm gió, thời kỳ mà tầng lớp địa chủ chỉ khoảng một phần trăm, nhưng lại nắm trong tay hầu như chín mươi chín phần trăm đất đai trong tay còn người nông dân thì ngược lại. Cho dù người dân có tần tảo đến đâu thì nghèo vẫn hoàn nghèo, có lẽ vì cái quá khứ quá u ám nên đến giờ nhiều người vẫn có cái nhìn thiếu thiện cảm về người giàu.
Nhưng ngày nay thì khác, ai cũng như ai, anh có đầu óc anh làm lụng vất vả anh có thể giàu. Một khi anh giàu anh có thể xài tiền ra sao là tùy anh, tại sao ta cứ nhìn vào anh ta và soi mói? Tại sao ta nghĩ người giàu phải làm từ thiện, người giàu không nên xài sang…
Ta cho rằng họ ăn một tô phở 750.000 VND là xa hoa, nhưng sao ta không nhìn nhận vấn đề rộng một chút? Số tiền đó sẽ đi về đâu? Thưa các bạn số tiền ấy nhà hàng sẽ trả cho người bán rau củ bán thịt cá, người bán rau củ bán thịt cá sẽ trả cho người đi thu mua nguyên liệu, người thu mua sẽ trả tiền cho người nông dân, ngoài ra nhà hàng còn trả tiền cho nhân viên, với số tiền đó họ có thể gởi về quê cho cha mẹ, có thể lo cho đứa em ăn học. Như vậy ta thấy với số tiền đó đã giúp ích được rất nhiều người.
Ta cho rằng họ đi xe siêu sang là xa xỉ, nhưng liệu ta có biết rằng khi họ mua một chiếc xe giá 10 tỷ đồng thì thực chất giá trị xe ấy chưa tới 5 tỷ đồng, khoản còn lại là thuế nhập khẩu. Với số tiền ấy nhà nước sẽ xây cầu đường cho dân đi lại thuận tiện, xây trường cho các em nhỏ có nơi học hành, xây bệnh viện cho người dân có nơi chữa bệnh, xây công viên cho mỗi sáng ta tập thể dục… Như vậy thử hỏi những người được gọi là “ngông” họ giúp ích cho xã hội hây họ làm nghèo xã hội?
Họ làm việc vất vả thì họ có quyền xài sang hơn thiên hạ, đó là phần thưởng xứng đáng cho những ai có cố gắng. Ngay cả khi dạy con trẻ ta vẫn có những phần thưởng cho chúng nếu chúng cố gắng ấy là ta khích lệ chúng.
Nếu họ giàu mà họ không xài thì ta lại nói là trùm sò, họ giàu mà giàu trên xương máu của đồng bào như địa chủ mới đáng lên án, còn làm giàu chính đáng và xài sang thì ta không nên sân si. Ngay cả khi một kẻ tham ô hối lộ thì ta càng phải khuyến khích họ xài sang, vì có như vậy thì xã hội mới gở gạt lại phần nào những gì hắn ta đã lấy.
Việc xài sang và từ thiện không liên quan đến nhau, xài sang cũng là từ thiện ấy chứ, đồng tiền ấy khi thoát ra ngoài sẽ đến tay rất nhiều người, sẽ giúp được rất nhiều người. Không phải cầm tiền cho người ta mới là từ thiện.
Một xã hội mà chỉ có từ thiện thì không bao giờ phát triển, sẽ sinh ra tính ỷ lại, lười lao động. Người giàu đã trực tiếp và gián tiếp tạo ra công ăn việc làm cho xã hội ta không nên đòi hỏi nhiều ở họ. Tại sao ta lại ghét họ nếu họ giàu mà họ cầm tiền cho ta, ta có ghét họ không? Chắn chắn là không mà ta còn đội họ lên ấy chứ, vậy nguyên nhân là do đâu? Là do cái tính của con người hay nói đúng hơn đó là lòng tham vô đáy luôn tồn lại trong mỗi con người, cái gì cũng muốn thuộc về mình.

Người giàu và người nghèo bình đẳng. Nói thật người nghèo thấy người giàu ăn uống sa hoa thì ghen tức và căm ghét, nhưng người giàu thấy người nghèo ăn uống đạm bạc thì khác, họ không thương thì thôi chứ không bao giờ chê bai, có chăng chỉ là do ta mặc cảm.

Nhưng không phải ai nghèo và giàu đều hư vậy vì không bao giờ là tuyệt đối.
Như vậy ta thấy địa chủ phong kiến xưa đã kìm hãm kinh tế dồn dân vào bước đường cùng, nhưng ngày nay thì khác. Người giàu không làm tổn hại gì, ai mà ngược lại họ đóng góp phần rất lớn cho ngân sách nhà nước. Họ đổ mồ hôi sôi nước mắt để có được đồng tiền thì ta hãy để cho họ hưởng thụ. Khi họ hưởng thụ không phải chỉ họ mà rất nhiều người cũng sẽ có lợi từ việc mà ta gọi là “những người học... giàu” ấy.
Có rất nhiều ý kiến cho rằng bài viết “Những người mới tập giàu” là một chiều thì tôi xin đi theo chiều ngược lại. Có như vậy mới cân bằng, chứ trên đời nầy làm gì đường một chiều mãi, nếu có thì là đường tròn đi suốt cả đời chỉ nhìn thấy chính bản thân ta phía trước.
Qua bài viết nầy tôi chỉ xin phân tích việc người giàu xài sang nên hay không, tôi không đi sâu vào từ thiện vì như vậy có viết leo qua mảng thể thao cũng chẳng đủ chỗ. Mong các bạn hiểu và chia sẻ nếu bài viết được đăng.
Tôi là một người muốn giàu không được muốn nghèo chả xong.
Lê Trung Nông
Related Posts with Thumbnails

Tìm kiếm trên website MẾN CHÚA YÊU NGƯỜI

Loading